Tuyển tập những bài thơ Hàn Mạc Tử hay nhất 2021
Hàn Mạc Tử được mệnh danh là nhà thơ điên vì những bài thơ của ông mang hơi hướng của trường nổi loạn. Nó có cái gì đó không thuận theo tự nhiên muốn được thoát ra khỏi những í bách của cuộc sống. Thơ Hàn Mạc Tử vì thế có đặc trưng riêng nhưng về độ hay và độc đáo thì ít có nhà thơ nào có thể sánh bằng. Sntv.vn điểm danh những bài thơ hay nhất của tác giả.
Hàn Mạc Tử được mệnh danh là nhà thơ điên vì những bài thơ của ông mang hơi hướng của trường nổi loạn. Nó có cái gì đó không thuận theo tự nhiên muốn được thoát ra khỏi những í bách của cuộc sống. Thơ Hàn Mạc Tử vì thế có đặc trưng riêng nhưng về độ hay và độc đáo thì ít có nhà thơ nào có thể sánh bằng. Sntv.vn điểm danh những bài thơ hay nhất của tác giả.
Hàn Mạc Tử được mệnh danh là nhà thơ điên vì những bài thơ của ông mang hơi hướng của trường nổi loạn. Nó có cái gì đó không thuận theo tự nhiên muốn được thoát ra khỏi những í bách của cuộc sống. Thơ Hàn Mạc Tử vì thế có đặc trưng riêng nhưng về độ hay và độc đáo thì ít có nhà thơ nào có thể sánh bằng. Sntv.vn điểm danh những bài thơ hay nhất của tác giả.
Hàn Mạc Tử được mệnh danh là nhà thơ điên vì những bài thơ của ông mang hơi hướng của trường nổi loạn. Nó có cái gì đó không thuận theo tự nhiên muốn được thoát ra khỏi những í bách của cuộc sống. Thơ Hàn Mạc Tử vì thế có đặc trưng riêng nhưng về độ hay và độc đáo thì ít có nhà thơ nào có thể sánh bằng. Sntv.vn điểm danh những bài thơ hay nhất của tác giả.
Tuyển tập thơ hay của Hàn Mạc Tử
Tuyển tập thơ hay của Hàn Mạc Tử
Những bài thơ hay nhất của Hàn Mặc Tử
Những bài thơ hay nhất của Hàn Mặc Tử
Những bài thơ hay nhất của Hàn Mặc Tử
1. Đây thôn Vĩ Dạ
1. Đây thôn Vĩ Dạ
1. Đây thôn Vĩ Dạ
1. Đây thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?
Có chở trăng về kịp tối nay?
Có chở trăng về kịp tối nay?
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
Ai biết tình ai có đậm đà?
Ai biết tình ai có đậm đà?
Ai biết tình ai có đậm đà?
Thơ và đời nhiều nỗi buồn của Hàn Mặc Tử
Thơ và đời nhiều nỗi buồn của Hàn Mặc Tử
Ai cũng biết rằng Hàn Mặc Tử là người có số phận không may mắn. Từ nhỏ khi sinh ra đã ốm yếu, gầy gò còn bị mắc bệnh phong. Thời bấy giờ không có thuốc chữa, mang trong mình căn bệnh quái ác nên đi đến đâu cũng bị hắt hủi. Ông học ở Huế nhưng phải vào nhà thương ở Quy Nhơn để sống vì căn bệnh này và chết ở đó. Chính vì vậy, tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm ẩn chứa biết bao tình cảm nhớ thương quê hương của ông, xứ Huế mộng mơ như quê hương thứ hai của ông.
Ai cũng biết rằng Hàn Mặc Tử là người có số phận không may mắn. Từ nhỏ khi sinh ra đã ốm yếu, gầy gò còn bị mắc bệnh phong. Thời bấy giờ không có thuốc chữa, mang trong mình căn bệnh quái ác nên đi đến đâu cũng bị hắt hủi. Ông học ở Huế nhưng phải vào nhà thương ở Quy Nhơn để sống vì căn bệnh này và chết ở đó. Chính vì vậy, tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm ẩn chứa biết bao tình cảm nhớ thương quê hương của ông, xứ Huế mộng mơ như quê hương thứ hai của ông.
Ai cũng biết rằng Hàn Mặc Tử là người có số phận không may mắn. Từ nhỏ khi sinh ra đã ốm yếu, gầy gò còn bị mắc bệnh phong. Thời bấy giờ không có thuốc chữa, mang trong mình căn bệnh quái ác nên đi đến đâu cũng bị hắt hủi. Ông học ở Huế nhưng phải vào nhà thương ở Quy Nhơn để sống vì căn bệnh này và chết ở đó. Chính vì vậy, tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm ẩn chứa biết bao tình cảm nhớ thương quê hương của ông, xứ Huế mộng mơ như quê hương thứ hai của ông.
Ai cũng biết rằng Hàn Mặc Tử là người có số phận không may mắn. Từ nhỏ khi sinh ra đã ốm yếu, gầy gò còn bị mắc bệnh phong. Thời bấy giờ không có thuốc chữa, mang trong mình căn bệnh quái ác nên đi đến đâu cũng bị hắt hủi. Ông học ở Huế nhưng phải vào nhà thương ở Quy Nhơn để sống vì căn bệnh này và chết ở đó. Chính vì vậy, tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm ẩn chứa biết bao tình cảm nhớ thương quê hương của ông, xứ Huế mộng mơ như quê hương thứ hai của ông.
Tác phẩm nổi tiếng của “nhà thơ điên” Hàn Mặc Tử
Tác phẩm nổi tiếng của “nhà thơ điên” Hàn Mặc Tử
Ngay đầu bài thơ là một lời trách mắng nhẹ nhàng “Sao anh không về thăm thôn Vĩ” ngắm nhìn hàng cau xinh đẹp đang vươn mình trong nắng mai. Lời trách yêu của cô gái sao mà mà mượt mà, hơn cả dỗi hờn đến vậy. Chưa dừng lại ở đó, tác giả lại miêu tả cảnh quan xinh đẹp của quê hương với vườn rau xanh mướt, lá trúc che ngang khuôn mặt ai đó. Nhưng quan trọng nhất là nhà thơ đang nhớ về cô gái mà mình thầm yêu trộm nhớ. Hình ảnh cô mờ ảo trong làn sương khiến anh nhìn không ra. Tác giả tự hỏi không biết cô gái có còn nhớ đến thi sĩ không, tình cảm có còn đậm đà không.
Ngay đầu bài thơ là một lời trách mắng nhẹ nhàng “Sao anh không về thăm thôn Vĩ” ngắm nhìn hàng cau xinh đẹp đang vươn mình trong nắng mai. Lời trách yêu của cô gái sao mà mà mượt mà, hơn cả dỗi hờn đến vậy. Chưa dừng lại ở đó, tác giả lại miêu tả cảnh quan xinh đẹp của quê hương với vườn rau xanh mướt, lá trúc che ngang khuôn mặt ai đó. Nhưng quan trọng nhất là nhà thơ đang nhớ về cô gái mà mình thầm yêu trộm nhớ. Hình ảnh cô mờ ảo trong làn sương khiến anh nhìn không ra. Tác giả tự hỏi không biết cô gái có còn nhớ đến thi sĩ không, tình cảm có còn đậm đà không.
Ngay đầu bài thơ là một lời trách mắng nhẹ nhàng “Sao anh không về thăm thôn Vĩ” ngắm nhìn hàng cau xinh đẹp đang vươn mình trong nắng mai. Lời trách yêu của cô gái sao mà mà mượt mà, hơn cả dỗi hờn đến vậy. Chưa dừng lại ở đó, tác giả lại miêu tả cảnh quan xinh đẹp của quê hương với vườn rau xanh mướt, lá trúc che ngang khuôn mặt ai đó. Nhưng quan trọng nhất là nhà thơ đang nhớ về cô gái mà mình thầm yêu trộm nhớ. Hình ảnh cô mờ ảo trong làn sương khiến anh nhìn không ra. Tác giả tự hỏi không biết cô gái có còn nhớ đến thi sĩ không, tình cảm có còn đậm đà không.
Ngay đầu bài thơ là một lời trách mắng nhẹ nhàng “Sao anh không về thăm thôn Vĩ” ngắm nhìn hàng cau xinh đẹp đang vươn mình trong nắng mai. Lời trách yêu của cô gái sao mà mà mượt mà, hơn cả dỗi hờn đến vậy. Chưa dừng lại ở đó, tác giả lại miêu tả cảnh quan xinh đẹp của quê hương với vườn rau xanh mướt, lá trúc che ngang khuôn mặt ai đó. Nhưng quan trọng nhất là nhà thơ đang nhớ về cô gái mà mình thầm yêu trộm nhớ. Hình ảnh cô mờ ảo trong làn sương khiến anh nhìn không ra. Tác giả tự hỏi không biết cô gái có còn nhớ đến thi sĩ không, tình cảm có còn đậm đà không.
2. Bài thơ Mùa xuân chín
2. Bài thơ Mùa xuân chín
2. Bài thơ Mùa xuân chín
2. Bài thơ Mùa xuân chín
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Hổn hển như lời của nước mây,
Hổn hển như lời của nước mây,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
– “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”
Tiếp tục đề tài miêu tả quê hương, trong Mùa xuân chín chúng ta nghe tựa đề cũng thấy nhẹ nhàng, ngọt ngào biết bao. Đó là một bức tranh về mùa xuân thôn quê thật thanh mình. Sự chuyển mình của không gian đang len lỏi qua từng cảnh vật như làn nắng nhẹ, khói mơ như hư hư thực thực. Mái tranh nghèo lấm tâm hoa thiên lý đưa khoảng khắc mùa xuân đến nhẹ nhàng và thân thương.
Tiếp tục đề tài miêu tả quê hương, trong Mùa xuân chín chúng ta nghe tựa đề cũng thấy nhẹ nhàng, ngọt ngào biết bao. Đó là một bức tranh về mùa xuân thôn quê thật thanh mình. Sự chuyển mình của không gian đang len lỏi qua từng cảnh vật như làn nắng nhẹ, khói mơ như hư hư thực thực. Mái tranh nghèo lấm tâm hoa thiên lý đưa khoảng khắc mùa xuân đến nhẹ nhàng và thân thương.
Tiếp tục đề tài miêu tả quê hương, trong Mùa xuân chín chúng ta nghe tựa đề cũng thấy nhẹ nhàng, ngọt ngào biết bao. Đó là một bức tranh về mùa xuân thôn quê thật thanh mình. Sự chuyển mình của không gian đang len lỏi qua từng cảnh vật như làn nắng nhẹ, khói mơ như hư hư thực thực. Mái tranh nghèo lấm tâm hoa thiên lý đưa khoảng khắc mùa xuân đến nhẹ nhàng và thân thương.
Tiếp tục đề tài miêu tả quê hương, trong Mùa xuân chín chúng ta nghe tựa đề cũng thấy nhẹ nhàng, ngọt ngào biết bao. Đó là một bức tranh về mùa xuân thôn quê thật thanh mình. Sự chuyển mình của không gian đang len lỏi qua từng cảnh vật như làn nắng nhẹ, khói mơ như hư hư thực thực. Mái tranh nghèo lấm tâm hoa thiên lý đưa khoảng khắc mùa xuân đến nhẹ nhàng và thân thương.
Vạn vật đều mang hơi thở sức sống của mùa xuân, tiếng hát đón xuân của cô thiếu nữ đầy tình tứ nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ngày mai có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Nhịp thời gian của mùa xuân lại bắt đâu tăng tốc và đều đều hơn với các cụm từ như hổn hển” “thì thầm” với nhau đầy ý vị, thân thương:
Vạn vật đều mang hơi thở sức sống của mùa xuân, tiếng hát đón xuân của cô thiếu nữ đầy tình tứ nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ngày mai có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Nhịp thời gian của mùa xuân lại bắt đâu tăng tốc và đều đều hơn với các cụm từ như hổn hển” “thì thầm” với nhau đầy ý vị, thân thương:
Vạn vật đều mang hơi thở sức sống của mùa xuân, tiếng hát đón xuân của cô thiếu nữ đầy tình tứ nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ngày mai có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Nhịp thời gian của mùa xuân lại bắt đâu tăng tốc và đều đều hơn với các cụm từ như hổn hển” “thì thầm” với nhau đầy ý vị, thân thương:
Vạn vật đều mang hơi thở sức sống của mùa xuân, tiếng hát đón xuân của cô thiếu nữ đầy tình tứ nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ngày mai có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Nhịp thời gian của mùa xuân lại bắt đâu tăng tốc và đều đều hơn với các cụm từ như hổn hển” “thì thầm” với nhau đầy ý vị, thân thương:
“Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
“Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
“Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
“Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang”
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang”
Mùa xuân đã không còn thơ mộng nữa mà đã là mùa xuân chín. Tâm trạng của tác giả lại mang nỗi buồn khó tả, băn khoăn về thân phận người con gái không biết cuộc sống bây giờ ra sao. Chủ thể từ thôn nữ đã chuyển sang “chị ấy” như sự biến đổi về trách nhiệm của người phụ nữ đã trở thành người vợ, người mẹ đầy vất vả. Mùa xuân chín bài thơ nhẹ nhàng, giản dị được sntv.vn chọn lọc tinh tế thể hiện nối nhớ quê mênh mang của nhà thơ.
Mùa xuân đã không còn thơ mộng nữa mà đã là mùa xuân chín. Tâm trạng của tác giả lại mang nỗi buồn khó tả, băn khoăn về thân phận người con gái không biết cuộc sống bây giờ ra sao. Chủ thể từ thôn nữ đã chuyển sang “chị ấy” như sự biến đổi về trách nhiệm của người phụ nữ đã trở thành người vợ, người mẹ đầy vất vả. Mùa xuân chín bài thơ nhẹ nhàng, giản dị được sntv.vn chọn lọc tinh tế thể hiện nối nhớ quê mênh mang của nhà thơ.
Mùa xuân đã không còn thơ mộng nữa mà đã là mùa xuân chín. Tâm trạng của tác giả lại mang nỗi buồn khó tả, băn khoăn về thân phận người con gái không biết cuộc sống bây giờ ra sao. Chủ thể từ thôn nữ đã chuyển sang “chị ấy” như sự biến đổi về trách nhiệm của người phụ nữ đã trở thành người vợ, người mẹ đầy vất vả. Mùa xuân chín bài thơ nhẹ nhàng, giản dị được sntv.vn chọn lọc tinh tế thể hiện nối nhớ quê mênh mang của nhà thơ.
Mùa xuân đã không còn thơ mộng nữa mà đã là mùa xuân chín. Tâm trạng của tác giả lại mang nỗi buồn khó tả, băn khoăn về thân phận người con gái không biết cuộc sống bây giờ ra sao. Chủ thể từ thôn nữ đã chuyển sang “chị ấy” như sự biến đổi về trách nhiệm của người phụ nữ đã trở thành người vợ, người mẹ đầy vất vả. Mùa xuân chín bài thơ nhẹ nhàng, giản dị được sntv.vn chọn lọc tinh tế thể hiện nối nhớ quê mênh mang của nhà thơ.
Bài thơ Đêm khuya ở nhà quê
Bài thơ Đêm khuya ở nhà quê
Bài thơ Đêm khuya ở nhà quê
Bài thơ Đêm khuya ở nhà quê
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu…
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu…
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu…
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu…
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Gió quên than thở dế quên sầu.
Gió quên than thở dế quên sầu.
Gió quên than thở dế quên sầu.
Gió quên than thở dế quên sầu.
Thơ Hàn Mặc Tử ẩn chứa nhiều tâm trạng
Thơ Hàn Mặc Tử ẩn chứa nhiều tâm trạng
Thơ Hàn Mặc Tử luôn đau đáu nỗi nhớ quê hương vô cùng đau xót, quạnh quẽ. Khi tác giả đang phải ở trong căn nhà thương thì chợt nhớ về quê hương, nhìn qua song cửa sổ để nhớ về một thời xưa. Trong bài thơ Đêmm khuya ở nhà quê được mở đầu bằng một khung cảnh vô cùng lạnh lẽo. Lều tranh cô đơn giữa không gian tĩnh mịch. Có lẽ đây là giai đoạn tác giả phải sống xa cộng đồng, bị hắt hủi không ai dám đến gần. Ngay cả cây cỏ cũng lạnh tê tái. Ánh trăng qua cửa sổ tái mặt, tác giả lặng lẽ trở vào lều, thắp ngọn lửa mong có hơi ấm vậy mà nến cũng rơi châu. Nghệ thuật nhân hóa “Trăng tái mặt – nến rơi châu” càng làm cho khung cảnh u buồn theo tâm trạng của nhà thơ.
Thơ Hàn Mặc Tử luôn đau đáu nỗi nhớ quê hương vô cùng đau xót, quạnh quẽ. Khi tác giả đang phải ở trong căn nhà thương thì chợt nhớ về quê hương, nhìn qua song cửa sổ để nhớ về một thời xưa. Trong bài thơ Đêmm khuya ở nhà quê được mở đầu bằng một khung cảnh vô cùng lạnh lẽo. Lều tranh cô đơn giữa không gian tĩnh mịch. Có lẽ đây là giai đoạn tác giả phải sống xa cộng đồng, bị hắt hủi không ai dám đến gần. Ngay cả cây cỏ cũng lạnh tê tái. Ánh trăng qua cửa sổ tái mặt, tác giả lặng lẽ trở vào lều, thắp ngọn lửa mong có hơi ấm vậy mà nến cũng rơi châu. Nghệ thuật nhân hóa “Trăng tái mặt – nến rơi châu” càng làm cho khung cảnh u buồn theo tâm trạng của nhà thơ.
Thơ Hàn Mặc Tử
Thơ Hàn Mặc Tử
luôn đau đáu nỗi nhớ quê hương vô cùng đau xót, quạnh quẽ. Khi tác giả đang phải ở trong căn nhà thương thì chợt nhớ về quê hương, nhìn qua song cửa sổ để nhớ về một thời xưa. Trong bài thơ Đêmm khuya ở nhà quê được mở đầu bằng một khung cảnh vô cùng lạnh lẽo. Lều tranh cô đơn giữa không gian tĩnh mịch. Có lẽ đây là giai đoạn tác giả phải sống xa cộng đồng, bị hắt hủi không ai dám đến gần. Ngay cả cây cỏ cũng lạnh tê tái. Ánh trăng qua cửa sổ tái mặt, tác giả lặng lẽ trở vào lều, thắp ngọn lửa mong có hơi ấm vậy mà nến cũng rơi châu. Nghệ thuật nhân hóa “Trăng tái mặt – nến rơi châu” càng làm cho khung cảnh u buồn theo tâm trạng của nhà thơ.
luôn đau đáu nỗi nhớ quê hương vô cùng đau xót, quạnh quẽ. Khi tác giả đang phải ở trong căn nhà thương thì chợt nhớ về quê hương, nhìn qua song cửa sổ để nhớ về một thời xưa. Trong bài thơ Đêmm khuya ở nhà quê được mở đầu bằng một khung cảnh vô cùng lạnh lẽo. Lều tranh cô đơn giữa không gian tĩnh mịch. Có lẽ đây là giai đoạn tác giả phải sống xa cộng đồng, bị hắt hủi không ai dám đến gần. Ngay cả cây cỏ cũng lạnh tê tái. Ánh trăng qua cửa sổ tái mặt, tác giả lặng lẽ trở vào lều, thắp ngọn lửa mong có hơi ấm vậy mà nến cũng rơi châu. Nghệ thuật nhân hóa “Trăng tái mặt – nến rơi châu” càng làm cho khung cảnh u buồn theo tâm trạng của nhà thơ.
Hàn Mặc Tử – thơ và đời
Hàn Mặc Tử – thơ và đời
Chìm vào giấc ngủ, nhà thơ nhớ lạ thời Dao Trì động, mơ về thời chơi thủy cầm vui bẻ năm nào. Những lúc như vậy thì quên sầu, nhờ vần thơ tiếng nhạc làm cho cuộc sống thêm sinh động hơn. Đêm khuya là lúc tâm trạng của con người thương rơi vào trạng thái buồn đau nhất.
Chìm vào giấc ngủ, nhà thơ nhớ lạ thời Dao Trì động, mơ về thời chơi thủy cầm vui bẻ năm nào. Những lúc như vậy thì quên sầu, nhờ vần thơ tiếng nhạc làm cho cuộc sống thêm sinh động hơn. Đêm khuya là lúc tâm trạng của con người thương rơi vào trạng thái buồn đau nhất.
Chìm vào giấc ngủ, nhà thơ nhớ lạ thời Dao Trì động, mơ về thời chơi thủy cầm vui bẻ năm nào. Những lúc như vậy thì quên sầu, nhờ vần thơ tiếng nhạc làm cho cuộc sống thêm sinh động hơn. Đêm khuya là lúc tâm trạng của con người thương rơi vào trạng thái buồn đau nhất.
Chìm vào giấc ngủ, nhà thơ nhớ lạ thời Dao Trì động, mơ về thời chơi thủy cầm vui bẻ năm nào. Những lúc như vậy thì quên sầu, nhờ vần thơ tiếng nhạc làm cho cuộc sống thêm sinh động hơn. Đêm khuya là lúc tâm trạng của con người thương rơi vào trạng thái buồn đau nhất.
Bài thơ Đà lạt trăng mờ
Bài thơ Đà lạt trăng mờ
Bài thơ Đà lạt trăng mờ
Bài thơ Đà lạt trăng mờ
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.
Như đón từ xa một ý thơ.
Như đón từ xa một ý thơ.
Như đón từ xa một ý thơ.
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Và để xem trời giải nghĩa yêu.
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Cành lá in như đã lặng chìm.
Cành lá in như đã lặng chìm.
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Hư thực làm sao phân biệt được?
Hư thực làm sao phân biệt được?
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
Đà Lạt trăng mờ của Hàn Mặc Tử là một trong những bài thơ thuộc hàng tuyệt phẩm thi ca mà tác giả để lại trong đời. Một bài thơ hội tụ đủ các yếu tố Trăng, nước hồ, sương nhạt, ý thơ, tơ liễu, hàng thông, Ngân hà, sao băng… hòa vào nhau tạo nên một đặc trưng không thể lẫn vào đâu được của Đà Lạt.
Đà Lạt trăng mờ của Hàn Mặc Tử là một trong những bài thơ thuộc hàng tuyệt phẩm thi ca mà tác giả để lại trong đời. Một bài thơ hội tụ đủ các yếu tố Trăng, nước hồ, sương nhạt, ý thơ, tơ liễu, hàng thông, Ngân hà, sao băng… hòa vào nhau tạo nên một đặc trưng không thể lẫn vào đâu được của Đà Lạt.
Đà Lạt trăng mờ của Hàn Mặc Tử là một trong những bài thơ thuộc hàng tuyệt phẩm thi ca mà tác giả để lại trong đời. Một bài thơ hội tụ đủ các yếu tố Trăng, nước hồ, sương nhạt, ý thơ, tơ liễu, hàng thông, Ngân hà, sao băng… hòa vào nhau tạo nên một đặc trưng không thể lẫn vào đâu được của Đà Lạt.
Đà Lạt trăng mờ của Hàn Mặc Tử là một trong những bài thơ thuộc hàng tuyệt phẩm thi ca mà tác giả để lại trong đời. Một bài thơ hội tụ đủ các yếu tố Trăng, nước hồ, sương nhạt, ý thơ, tơ liễu, hàng thông, Ngân hà, sao băng… hòa vào nhau tạo nên một đặc trưng không thể lẫn vào đâu được của Đà Lạt.
Sương mờ ảo của Đà Lạt
Sương mờ ảo của Đà Lạt
Thành phố Đà Lạt chỉ một lần đặt chân đến thôi cũng không muốn về nữa. Cảnh trời đất và không khí tại đây, khi ở độ cao 1.500m vô cùng thích thú. Nhất là nhìn khung cảnh về đêm như một bức tranh ánh sáng huyền ảo. Nhưng chỉ dưới con mắt của nhà thơ mới “lột tả hết” “cái thần, cái hồn” kiêu sa trong ánh trăng mờ ảo xứ “sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm”.
Thành phố Đà Lạt chỉ một lần đặt chân đến thôi cũng không muốn về nữa. Cảnh trời đất và không khí tại đây, khi ở độ cao 1.500m vô cùng thích thú. Nhất là nhìn khung cảnh về đêm như một bức tranh ánh sáng huyền ảo. Nhưng chỉ dưới con mắt của nhà thơ mới “lột tả hết” “cái thần, cái hồn” kiêu sa trong ánh trăng mờ ảo xứ “sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm”.
Thành phố Đà Lạt chỉ một lần đặt chân đến thôi cũng không muốn về nữa. Cảnh trời đất và không khí tại đây, khi ở độ cao 1.500m vô cùng thích thú. Nhất là nhìn khung cảnh về đêm như một bức tranh ánh sáng huyền ảo. Nhưng chỉ dưới con mắt của nhà thơ mới “lột tả hết” “cái thần, cái hồn” kiêu sa trong ánh trăng mờ ảo xứ “sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm”.
Thành phố Đà Lạt chỉ một lần đặt chân đến thôi cũng không muốn về nữa. Cảnh trời đất và không khí tại đây, khi ở độ cao 1.500m vô cùng thích thú. Nhất là nhìn khung cảnh về đêm như một bức tranh ánh sáng huyền ảo. Nhưng chỉ dưới con mắt của nhà thơ mới “lột tả hết” “cái thần, cái hồn” kiêu sa trong ánh trăng mờ ảo xứ “sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm”.
Mở đầu bài thơ tác giả khẳng định được ở Đà Lạt một đêm là một diễm phúc, trong đêm lạnh tiếng nhạc thông xa của xứ sở lắm hoa nhiều thác này sẽ ru hồn người vào cõi thiên thai. Đừng bao giờ quên thưởng thức sắc vàng của Mimôza, nét lung linh của những hàng Phượng tím, nét diễm kiều của những lúm địa lan, hay sắc hồng của những khám Hoa Anh Đào. Đà Lạt thực sự là một cõi huyền mơ được con người lên thiên đường của sắc đẹp.
Mở đầu bài thơ tác giả khẳng định được ở Đà Lạt một đêm là một diễm phúc, trong đêm lạnh tiếng nhạc thông xa của xứ sở lắm hoa nhiều thác này sẽ ru hồn người vào cõi thiên thai. Đừng bao giờ quên thưởng thức sắc vàng của Mimôza, nét lung linh của những hàng Phượng tím, nét diễm kiều của những lúm địa lan, hay sắc hồng của những khám Hoa Anh Đào. Đà Lạt thực sự là một cõi huyền mơ được con người lên thiên đường của sắc đẹp.
Mở đầu bài thơ tác giả khẳng định được ở Đà Lạt một đêm là một diễm phúc, trong đêm lạnh tiếng nhạc thông xa của xứ sở lắm hoa nhiều thác này sẽ ru hồn người vào cõi thiên thai. Đừng bao giờ quên thưởng thức sắc vàng của Mimôza, nét lung linh của những hàng Phượng tím, nét diễm kiều của những lúm địa lan, hay sắc hồng của những khám Hoa Anh Đào. Đà Lạt thực sự là một cõi huyền mơ được con người lên thiên đường của sắc đẹp.
Mở đầu bài thơ tác giả khẳng định được ở Đà Lạt một đêm là một diễm phúc, trong đêm lạnh tiếng nhạc thông xa của xứ sở lắm hoa nhiều thác này sẽ ru hồn người vào cõi thiên thai. Đừng bao giờ quên thưởng thức sắc vàng của Mimôza, nét lung linh của những hàng Phượng tím, nét diễm kiều của những lúm địa lan, hay sắc hồng của những khám Hoa Anh Đào. Đà Lạt thực sự là một cõi huyền mơ được con người lên thiên đường của sắc đẹp.
Đà Lạt – thành phố thơ mộng
Đà Lạt – thành phố thơ mộng
Đến với Đà Lạt du khách sẽ cảm nhận được không khí se lạnh khi về đêm, nhưng nó giúp con người cởi bỏ mọi u sầu, vướng bận của thời gian và công việc, của toan tính mà được tắm mình trong không gian đầy hương hoa. Tâm hồn thả theo gió được thoải mái nhất, rũ bỏ những điều làm chúng ta bận lòng. Còn gì thú vị hơn khi trời Đà Lạt ở trong tầm mắt của bạn.
Đến với Đà Lạt du khách sẽ cảm nhận được không khí se lạnh khi về đêm, nhưng nó giúp con người cởi bỏ mọi u sầu, vướng bận của thời gian và công việc, của toan tính mà được tắm mình trong không gian đầy hương hoa. Tâm hồn thả theo gió được thoải mái nhất, rũ bỏ những điều làm chúng ta bận lòng. Còn gì thú vị hơn khi trời Đà Lạt ở trong tầm mắt của bạn.
Đến với Đà Lạt du khách sẽ cảm nhận được không khí se lạnh khi về đêm, nhưng nó giúp con người cởi bỏ mọi u sầu, vướng bận của thời gian và công việc, của toan tính mà được tắm mình trong không gian đầy hương hoa. Tâm hồn thả theo gió được thoải mái nhất, rũ bỏ những điều làm chúng ta bận lòng. Còn gì thú vị hơn khi trời Đà Lạt ở trong tầm mắt của bạn.
Đến với Đà Lạt du khách sẽ cảm nhận được không khí se lạnh khi về đêm, nhưng nó giúp con người cởi bỏ mọi u sầu, vướng bận của thời gian và công việc, của toan tính mà được tắm mình trong không gian đầy hương hoa. Tâm hồn thả theo gió được thoải mái nhất, rũ bỏ những điều làm chúng ta bận lòng. Còn gì thú vị hơn khi trời Đà Lạt ở trong tầm mắt của bạn.
Bài thơ Trăng vàng trăng ngọc
Bài thơ Trăng vàng trăng ngọc
Bài thơ Trăng vàng trăng ngọc
Bài thơ Trăng vàng trăng ngọc
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng là chủ đề quen thuộc của thơ ca. Ai ai cũng yêu quý trăng, nâng niu nó vì nó ở trên cao lồng lộng, soi sáng muôn nơi. Nhưng cái Hàn Mặc Tử khiến ta phải ngạc nhiên đó chính là mở đầu bài thơi đã Trăng trăng… Ai mua – tôi bán. Ô hay cái nhà ông này, trăng là của thiên nhiên chứ ai lấy được xuống đất mà bán. Có lẽ đó là câu cảm thán mà ai cũng ngạc nhiên thốt lên. Nhưng điệp khúc bán trăng liên tục ngân lên bằng việc lặp đi lặp lại từ Trăng 6-7 lần, ông chỉ giữ lại tình nghĩa đoàn viên mà thôi.
Trăng là chủ đề quen thuộc của thơ ca. Ai ai cũng yêu quý trăng, nâng niu nó vì nó ở trên cao lồng lộng, soi sáng muôn nơi. Nhưng cái Hàn Mặc Tử khiến ta phải ngạc nhiên đó chính là mở đầu bài thơi đã Trăng trăng… Ai mua – tôi bán. Ô hay cái nhà ông này, trăng là của thiên nhiên chứ ai lấy được xuống đất mà bán. Có lẽ đó là câu cảm thán mà ai cũng ngạc nhiên thốt lên. Nhưng điệp khúc bán trăng liên tục ngân lên bằng việc lặp đi lặp lại từ Trăng 6-7 lần, ông chỉ giữ lại tình nghĩa đoàn viên mà thôi.
Trăng là chủ đề quen thuộc của thơ ca. Ai ai cũng yêu quý trăng, nâng niu nó vì nó ở trên cao lồng lộng, soi sáng muôn nơi. Nhưng cái Hàn Mặc Tử khiến ta phải ngạc nhiên đó chính là mở đầu bài thơi đã Trăng trăng… Ai mua – tôi bán. Ô hay cái nhà ông này, trăng là của thiên nhiên chứ ai lấy được xuống đất mà bán. Có lẽ đó là câu cảm thán mà ai cũng ngạc nhiên thốt lên. Nhưng điệp khúc bán trăng liên tục ngân lên bằng việc lặp đi lặp lại từ Trăng 6-7 lần, ông chỉ giữ lại tình nghĩa đoàn viên mà thôi.
Trăng là chủ đề quen thuộc của thơ ca. Ai ai cũng yêu quý trăng, nâng niu nó vì nó ở trên cao lồng lộng, soi sáng muôn nơi. Nhưng cái Hàn Mặc Tử khiến ta phải ngạc nhiên đó chính là mở đầu bài thơi đã Trăng trăng… Ai mua – tôi bán. Ô hay cái nhà ông này, trăng là của thiên nhiên chứ ai lấy được xuống đất mà bán. Có lẽ đó là câu cảm thán mà ai cũng ngạc nhiên thốt lên. Nhưng điệp khúc bán trăng liên tục ngân lên bằng việc lặp đi lặp lại từ Trăng 6-7 lần, ông chỉ giữ lại tình nghĩa đoàn viên mà thôi.
Vẻ đẹp của Trăng trong sáng, gần gũi
Vẻ đẹp của Trăng trong sáng, gần gũi
Nhưng đọc sang khổ tiếp theo thì thấy nhà thơ lại quay ngoắt 180 độ. Vừa rao bán Trăng rất nhiệt tình giờ lại Không, không, không! Tôi chẳng bán hòn Trăng!”.Lý do là Vì “Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang”. Trăng là biểu tượng của cái đẹp, của tất cả mọi người để nâng niu sao có thể bán được. Cả bài thơ là một tình cảm ân nặng nghĩa tình của nhà thơ với trăng, đó là sự tôn thờ của ông nhưng lại kết thúc bằng một nỗi niềm day dứt sợ Trăng biết mất. Mở đầu và kết thúc cùng là Trăng nhưng ý nghĩa thì khác nhau. Kết thúc như muốn giữ lại trăng cho riêng mình.
Nhưng đọc sang khổ tiếp theo thì thấy nhà thơ lại quay ngoắt 180 độ. Vừa rao bán Trăng rất nhiệt tình giờ lại Không, không, không! Tôi chẳng bán hòn Trăng!”.Lý do là Vì “Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang”. Trăng là biểu tượng của cái đẹp, của tất cả mọi người để nâng niu sao có thể bán được. Cả bài thơ là một tình cảm ân nặng nghĩa tình của nhà thơ với trăng, đó là sự tôn thờ của ông nhưng lại kết thúc bằng một nỗi niềm day dứt sợ Trăng biết mất. Mở đầu và kết thúc cùng là Trăng nhưng ý nghĩa thì khác nhau. Kết thúc như muốn giữ lại trăng cho riêng mình.
Nhưng đọc sang khổ tiếp theo thì thấy nhà thơ lại quay ngoắt 180 độ. Vừa rao bán Trăng rất nhiệt tình giờ lại Không, không, không! Tôi chẳng bán hòn Trăng!”.Lý do là Vì “Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang”. Trăng là biểu tượng của cái đẹp, của tất cả mọi người để nâng niu sao có thể bán được. Cả bài thơ là một tình cảm ân nặng nghĩa tình của nhà thơ với trăng, đó là sự tôn thờ của ông nhưng lại kết thúc bằng một nỗi niềm day dứt sợ Trăng biết mất. Mở đầu và kết thúc cùng là Trăng nhưng ý nghĩa thì khác nhau. Kết thúc như muốn giữ lại trăng cho riêng mình.
Nhưng đọc sang khổ tiếp theo thì thấy nhà thơ lại quay ngoắt 180 độ. Vừa rao bán Trăng rất nhiệt tình giờ lại Không, không, không! Tôi chẳng bán hòn Trăng!”.Lý do là Vì “Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang”. Trăng là biểu tượng của cái đẹp, của tất cả mọi người để nâng niu sao có thể bán được. Cả bài thơ là một tình cảm ân nặng nghĩa tình của nhà thơ với trăng, đó là sự tôn thờ của ông nhưng lại kết thúc bằng một nỗi niềm day dứt sợ Trăng biết mất. Mở đầu và kết thúc cùng là Trăng nhưng ý nghĩa thì khác nhau. Kết thúc như muốn giữ lại trăng cho riêng mình.
Cái hay của tác phẩm này là chất chứa ngôn ngữ đối thoại, chân thận pha trộn nhiều cảm xúc. Cách thể hiện đa dạng vừa khẳng định vừa phủ định thể hiện đúng chất một “nhà thơ điên”.
Cái hay của tác phẩm này là chất chứa ngôn ngữ đối thoại, chân thận pha trộn nhiều cảm xúc. Cách thể hiện đa dạng vừa khẳng định vừa phủ định thể hiện đúng chất một “nhà thơ điên”.
Cái hay của tác phẩm này là chất chứa ngôn ngữ đối thoại, chân thận pha trộn nhiều cảm xúc. Cách thể hiện đa dạng vừa khẳng định vừa phủ định thể hiện đúng chất một “nhà thơ điên”.
Cái hay của tác phẩm này là chất chứa ngôn ngữ đối thoại, chân thận pha trộn nhiều cảm xúc. Cách thể hiện đa dạng vừa khẳng định vừa phủ định thể hiện đúng chất một “nhà thơ điên”.
Ánh trăng đi vào thơ ca Hàn Mặc Tử
Ánh trăng đi vào thơ ca Hàn Mặc Tử
Thơ Hàn Mặc Tử đã đi vào lòng người bằng rất nhiều cảm xúc khác nhau. Trong thơ của ông chất chứa một nỗi buồn khó nói. Nỗi buồn của một con người không được sống tại quê hương của mình, nỗi buồn người luôn sống trong cô đơn.
Thơ Hàn Mặc Tử đã đi vào lòng người bằng rất nhiều cảm xúc khác nhau. Trong thơ của ông chất chứa một nỗi buồn khó nói. Nỗi buồn của một con người không được sống tại quê hương của mình, nỗi buồn người luôn sống trong cô đơn.
Thơ Hàn Mặc Tử
Thơ Hàn Mặc Tử
đã đi vào lòng người bằng rất nhiều cảm xúc khác nhau. Trong thơ của ông chất chứa một nỗi buồn khó nói. Nỗi buồn của một con người không được sống tại quê hương của mình, nỗi buồn người luôn sống trong cô đơn.
đã đi vào lòng người bằng rất nhiều cảm xúc khác nhau. Trong thơ của ông chất chứa một nỗi buồn khó nói. Nỗi buồn của một con người không được sống tại quê hương của mình, nỗi buồn người luôn sống trong cô đơn.
Nếu bạn yêu thơ của Hàn Mặc Tử hãy luôn dõi theo các bài viết của sntv.vn nhé.
Nếu bạn yêu thơ của Hàn Mặc Tử hãy luôn dõi theo các bài viết của sntv.vn nhé.
Nếu bạn yêu thơ của Hàn Mặc Tử hãy luôn dõi theo các bài viết của sntv.vn nhé.
Nếu bạn yêu thơ của Hàn Mặc Tử hãy luôn dõi theo các bài viết của sntv.vn nhé.
Thơ 5 chữ về cảnh vật, tình yêu, tình mẹ hay nhất
Top những câu châm ngôn tình yêu hay nhất, ý nghĩa nhất
Bình Luận ( 0 )
Để lại Bình Luận của bạn
. shop hoa tươi , đặt hoa công nghệ
điên hoa 24gio , hoa tươi đẹp không tưởng, hoa tươi