Top những bài thơ hay về mùa hè về tuổi học trò đáng nhớ nhất
GonHub » Những Câu Nói Hay » Top những bài thơ hay về mùa hè về tuổi học trò đáng nhớ nhất
Top những bài thơ hay về mùa hè về tuổi học trò đáng nhớ nhất đã đi qua trong tâm thức, trong kí ức của mỗi người về từng góc sân trường, từng mùa hoa phương nở rơi rụng cả một góc sân, gợi lại hoài niệm về tiếng ve kêu râm ran, tất cả sẽ như còn đọng lại với bao thế hệ học sinh. Mùa hè sôi đông đầy nắng và gió cũng là nguồn cảm hứng sáng tác cho các nhà văn, nhà thơ tạo nên nhiều bài thơ với câu từ hồn nhiên vô tư như đúng với lứa tuổi cắp sách tới trường, gắn bó với từng ngóc ngách từ khoảng sân, từng góc phòng học. Nếu bạn đang muốn sống lại những năm tháng ngồi ghế nhà trường cùng lũ bạn chơi đùa và muốn bồi hồi tưởng lại khoảng thời gian sát cánh với thầy cô thì hãy tham khảo tuyển tập nhiều bài thơ chứa đựng ý nghĩa sâu lắng nhất về mùa nắng hè để thấy được kí ức về một thời đã qua như vẫn còn đây.
Nào hãy cùng Gonhub.com chúng tôi tổng hợp những bài thơ hay nhất về mùa hè gợi nhớ nhiều kỉ niệm tuổi học trò bên dưới đây nhé!
Khi tiếng ve kêu rộng ràng khắp phố cũng là lúc mùa hè đến. Hè đến báo hiệu một mùa thi, mùa của những bông hoa phượng đỏ rực một góc trời, của băng lăng tím lãng mạn cho đôi bạn trẻ bịn rịn chia tay.
Nhắc đến mùa hè, không thể không nhắc đến tuổi học trò, đến những buổi học cuối cùng của những học sinh cuối cấp hay trên những nụ cười hớn hở của các em sắp được nghỉ. Tất cả những điều này đã truyền cho các thi sỹ nguồn cảm hứng vô tận để “sản xuất” ra những bài thơ còn mãi theo năm tháng. Dù bạn đang còn ngồi trên ghế nhà trường hay đã là một người trung tuổi vẫn phải xao xuyến mỗi khi đọc những bài thơ về tuổi học trò này. Hãy cùng hoài niệm về một thời cắp sách tới trường trong tiết trời mùa hè và những vần thơ “biết nói” dưới đây nhé:
Mục lục
Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường
Ta không đủ sức níu thời gian gần lại
Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái
Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh
Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Và cơn mưa trong trẻo mắt bạn bè
Một mùa xa hoa phượng chật vòng xe
Nét mực tím vương dấu tay mùa hạ
Màu xanh dịu thân thương trên vòm lá
Nhạt sắc trời, con chim sẻ nào bay…
Qua những mùa thu vương lối heo may
Hoa cỏ tím góc sân trường thầm lặng
Ai không nhớ những vòm trời mây trắng
Mùa tựu trường gom gió hát vu vơ…
Gốc bàng xưa im lặng đến bây giờ
Mong mỏi phía hành lang xa vời vợi
Chỉ một câu thơ cũng thành tiếc nuối
Chuyện giận hờn, viên sỏi nhỏ màu xanh
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua nhanh
Mái tóc xưa chắc giờ không còn ngắn
Đã đơn giản như ta từng ngộ nhận
Một điều gì, mà nào có gì đâu…
Bàn ghế xưa rưng rưng ngả màu
Mùa xưa cũ bâng khuâng như thần thoại
Hoa cỏ may buồn đi vào xa mãi
Kỷ niệm giăng đầy rợp một mái trường quê
Bạn bè xưa chẳng có lúc tìm về
Trái bàng chín nằm ngơ trong mùa cỏ
Giọng thầy khan, trầm ngâm trong gió
Mái tóc thầy điểm bạc hoa lau
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua mau
Tuổi thời gian nhòe lem như giọt mực
Thương nhớ ấy nhuộm màu mây ngũ sắc
Lá học trò vụng dại trốn nơi nao…
Ô cửa mùa thu mây trắng lại bay vào
Ta lại thấy mình những ngày thu lớp trước
Con đường mùa xa, bàn tay nào với được
Giấc mơ một mái trường màu ký ức phong rêu
Hiên lớp xưa lời thầy vọng đều đều
Bụi thời gian phủ đầy lên kỷ niệm
Bài thơ cũ đợi ta về viết tiếp
Tuổi vụng về hát gọi tháng năm ơi…
Ta bước đi tiếng trống giục bồi hồi…
Tác giả: Phạm Trung Kiên.
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Tác giả: Khuất Việt Hưng.
“… Mùa hè hoa rau muống
Tím lấp lánh trong đầm
Cơn mưa rào ập xuống
Cá rô rạch lên sân …”
Tác giả: Tạ Vũ.
Đàn chim se sẻ
Hót trên cánh đồng
Bạn ơi biết không
Hè về rồi đó
Chiều nay bạn gió
Mang nồm về đây
Ôi mới đẹp thay!
Phượng hồng mở mắt
Dòng sông trong vắt
Trườn lên bãi xa
Một chuyến đò qua
Mang theo lũ bướm
Cánh diều bay lượn
Thênh thang lúa đồng
Bạn ơi thích không?
Hè về rồi đó!
Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến,
Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề,
Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói,
Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua.
Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh,
Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi,
Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng,
Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai.
Tay trong tay những ngày vui đến lớp,
Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau,
Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu,
Rồi vỡ oà trống thâu điểm tan học.
Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,
Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,
Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,
Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.
Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,
Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,
Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn,
Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy.
Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra,
Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ,
Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên,
Có thất bại làm nên thành công đó.
Tác giả: Hài Nhi Tóc Bạc.
Bây giờ ai đã quên chưa?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.
Tác giả: Vô danh.
Lời nào tả hết nỗi nhớ mong
Tình xưa bạn cũ mãi bên lòng
Mỗi mùa phượng thắm đầy mơ mộng
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả lòng
Người xưa xa cách có biết không?
Tiếng ve nức nở thắt cỏi lòng
Tim nghe ray rức nhiều mơ mộng
Xác phượng tả tơi bởi gió giông
Nhớ thương lặng lẻ nén vào lòng
Có nỗi bâng khuâng lệ chảy trong
Xa xa trời ấy có chạnh lòng
Mỗi mùa phượng nở có nhớ không?
Bao nhiêu năm ve sầu nức nở
Bấy nhiêu lần thương nhớ trường xưa
Chùm phượng hồng trong gió đong đưa
Nỗi thương nhớ mỗi mùa phượng nở..!
Tác giả: Nguyễn Kim.
Tháng tư hạ chớm về rồi
Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve
Em về tập vở nghiêng che
Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn
Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn nẻo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười?
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư mùa hạ lên đường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành
Xuân qua hè đến phải đành
Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi…..
Thời gian thoăn thoắt như thoi
Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn
Hai mươi năm xa mái trường
Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ
Học trò đầy ắp mộng mơ
Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn!
Tác giả: Dung Nguyên.
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâủ
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm?
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh.
Sáng lên hạ chuyền cánh phượng
Ve ran tình khúc mùa hè
Nắng vàng ngẩn ngơ bờ giậu
Dế mèn râu vểnh lắng nghe
Gió cõng mưa về ngang lối
Ướt nhòe áo gánh hàng rong
Liêu xiêu dáng gầy bóng mẹ
Tiếng rao thảng thốt chạnh lòng
Sáng nay nắng tràn góc phố
Em tung tăng với điểm mười
Trong veo ánh cười mắt mẹ
Gói hành trang tuổi đôi mươi.
Tác giả: Ngưng Thu.
Hân hoan mùa hè cùng nhau đón
Trên tay cầm những cánh diều hoa
Vẽ lên con bướm màu xanh tím
Vươn bay trên bầu trời cao xa
Hân hoan đây mùa hè hãy đến
Cùng lắng nghe dế lúc tờ mờ
Trong hộp nhỏ khoe anh , khoe bạn
Vui sướng một thời của tuổi thơ
Hè về nhìn phượng đỏ đầy sân
Chân đứng ngước nhìn mắt bâng khuâng
Thấy em đã thành cô thiếu nữ
Đã qua thời đuổi bướm hái trâm
Và giờ đây anh đã yêu nàng
Yêu mái tóc thề buông gió sang
Yêu hình dáng bao ngày thầm ước
Một đời với tiếng hẹn trăm năm.
Tác giả: Đông Hòa.
Một sáng mùa hè đẹp biết bao
Giở trang lưu bút tuổi ước ao
Một bầy bướm phượng xôn xao múa
Kỷ niệm còn vương nét chữ nào
Có phải là anh của em không?
Cho yêu thương năm tháng chất chồng
Thuở học trò gói mơ ươm mộng
Áo trắng nào đẹp trong mắt trong
Bạn bè thân ơi giờ nơi đâu?
Có về họp nhau trên đỉnh sầu
Quay quắt ấu thơ quay quắt nhớ
Giấu nụ cười sau nét ngây ngô
Một sáng mùa hè ngập nắng vàng
Hồn thơ thanh thoát ý mênh mang
Kỷ niệm em cài trên ngực áo
Nghe trái tim mình đập rộn ràng
Sao anh chẳng về lại ngày xưa
Đôi bóng kề nhau đếm sao thưa
Đôi bóng quyện vào trang sách mới
Mở một chương đời chuyện nắng mưa
Mùa hạ xin cho lời nhắn gởi
Với người năm cũ lắm xa xôi
Rằng em vẫn chờ bên song cửa
Một tình yêu tha thiết mà thôi
Tác giả: Trường Phi Bảo.
Bất kể là ai, khi đọc những vần thơ về tuổi học trò và mùa hè này hẳn sẽ ngẩn ngơ nhớ về thời cắp sách đến trường với bao kỷ niệm. Không chỉ thế, chúng còn giúp bạn có được giây phút thư giãn thả hồn vào những vần thơ. Chỉ từng câu chữ cũng đủ để bạn vui khỏe hơn sau những giờ làm việc hay học hành căng thẳng.
Tổng hợp những bài thơ hay nhất về mùa hè gợi nhớ nhiều kỉ niệm tuổi học trò vừa được giới thiệu, nhắc lại trên đây chắc hẳn sẽ khiến bất kể ai trong chúng ta đều sẽ có một cảm giác bồi hồi, lâng lâng phải không nào? Đây đều là những bài thơ đi cùng năm tháng được nhiều nhà văn, nhà thơ tâm huyết sáng tác nên, những ai đang ngồi ghế nhà trường hay xa trường đã lâu thì đừng quên những khoảnh khắc, những kỉ niệm in dấu một thời về kí ức tuổi học trò hồn nhiên vô tư lự này. Chúc bạn luôn vui và thành công trong cuộc sống. Hãy luôn đồng hành và ủng hộ Gonhub.com nhé!