Biết đủ là gia tài lớn nhất đừng để đến khi hấp hối mới nhận ra thì quá muộn
Câu chuyện cuộc sống của người biết đủ
Chàng chăn cừu thương cho hoàn cảnh hiện tại của Thiên Sứ nên cho mượn quần áo và đồ ăn, anh không quên yêu cầu: “Việc giúp người khác là việc nên làm nhưng anh nên hiểu rằng tôi không thể cấp đồ ăn và quần áo cho anh mãi được, nếu anh định ở lại đây lâu thì anh phải làm việc giúp tôi”.
Thiên Sứ vui mừng nói: “Tôi có thể thực hiện ước muốn của anh, vậy anh muốn gì?”. Người chăn cừu háo hức: “Tôi muốn có 100 con cừu”.
Khi vừa nói xong, anh đã có thêm 100 con cừu, thế nhưng sau một thời gian vất vả chăm nom số cừu quá lớn, anh lại hỏi xin Thiên Sứ: “Xin anh hãy lấy cừu của anh về đi! Tôi giờ cần một ngôi nhà”.
Ngay lập tức, anh có một ngôi nhà to đẹp nhưng sau đó anh chỉ cảm thấy cô đơn một mình trong ngôi nhà đó nên anh ta lại nói với Thiên Sứ: “Tôi không cần nhà nữa, tôi muốn có một con ngựa”.
Nhưng đến khi có ngựa anh lại chẳng biết nên đi đâu khi anh đã quen cuộc sống chăn cừu của mình ở đây. Người chăn cừu lại nói với Thiên Sứ: “Anh hãy lấy lại mọi thứ đi! Tôi giờ đây đã hiểu, khi những nguyện vọng của tôi thành hiện thực, nó không những không đem lại niềm vui như tôi tưởng”.
Người chăn cừu nói: “Tôi đã có một tính cách tốt nhất rồi, đó chính là biết đủ, vì thế tôi không cần thêm bất kỳ thứ gì nữa”.
Biết đủ là gia tài lớn nhất không có gì sánh bằng
Điều này cũng tương tự như tâm lý của những đứa trẻ con khi nhận được món đồ chơi chúng thích thì chỉ chơi được một lúc chúng lại vòi vĩnh món đồ khác.
Vì thế, biết đủ là gia tài lớn nhất vì nếu không thân ta cứ tất bật, mà lòng cứ mãi lo toan, mong cầu thì làm sao có được hạnh phúc giữa biển trời những ham muốn này chứ. Xem thêm: Phật dạy về chữ tham, lòng tham và nỗi khổ vì tham
Điều đó không có nghĩa là ta không cần theo đuổi chúng, mà phải biết theo đuổi cũng phải biết lường sức, biết vừa đủ. Ví dụ người khác 5 năm thành công, ta chậm hơn thì 10 năm, 15 năm, điều quan trọng là bản thân ta phát triển lên từng ngày, đừng làm việc gì quá sức rồi chỉ chìm trong mỏi mệt, chán nản rồi bỏ cuộc trong khi cái đích còn ở quá xa ta.
Biết đủ rồi, ta mới đủ an lòng, đủ bình tĩnh tiếp tục theo đuổi mục tiêu cuộc đời mà ta mong muốn. Biết đủ rồi, mới có thể đối mặt với mọi chuyện bằng tâm thái điềm nhiên. Biết đủ rồi, mới có thể khiến cuộc sống tăng thêm sắc màu, thêm niềm hân hoan hạnh phúc.
Tuy mỗi người có cách sống khác nhau, quan niệm và cảm nhận hạnh phúc khác nhau, nhưng điều cần có trước tiên vẫn là một tâm thái “biết đủ thường tự cảm thấy an vui”.
Không biết đủ là tự hại chính mình
Bất hạnh thường bắt nguồn từ bản thân mình, phiền não thường khởi đầu từ so sánh, hạnh phúc vốn không khó, điều khó là ở cặp mắt có nhận ra hạnh phúc hay không.
Người xưa nói: “Người không biết đủ giống như con rắn muốn nuốt cả con voi”, nuốt không được nhưng cũng lại không muốn nhả ra, rốt cuộc là tự hành hạ chính mình.
Khi chưa đạt được điều mình muốn, tâm trạng sẽ xấu đi, thì mọi thứ đều là mớ bòng bong. Có người thua cuộc thường không phải là thua bởi người khác, mà là thua bởi cảm xúc của tự mình. Tâm trạng xấu không chỉ làm giảm mất hình tượng của tự mình, còn giảm thấp năng lực của tự thân, khuấy đảo tư duy, ảnh hưởng nặng nề đến tín tâm của mình.
Cuộc đời giảm bớt tham lam, thêm phần biết đủ. Giảm thiểu dục vọng, thêm phần thanh bạch, hạnh phúc nhất định sẽ luôn ở bên bạn!